Thời kỳ Lãng mạn (từ năm 1820 đến năm 1910)
Bước sang thời kỳ Lãng mạn, âm nhạc có nhiều thay đổi đáng kể. Các nhạc sĩ tạo ra nhiều hình thức, thể loại âm nhạc mới và phát triển chúng nhằm thể hiện phong cách cá nhân. Kết cấu tác phẩm âm nhạc trở nên linh động, không còn ràng buộc về độ dài tác phẩm, số chương, số nhạc cụ hoặc số người hát. Những vở opera của Richard Wagner thường kéo dài đến 6 giờ đồng hồ. Bản giao hưởng số 9 của Ludwig van Beethoven cần đến một dàn nhạc đông đảo, dàn hợp xướng và các ca sĩ đơn ca.
Cơ cấu dàn nhạc trong thời kỳ Lãng mạn được hoàn thiện và được áp dụng đến tận ngày nay. Các loại kèn đồng được bổ sung van điều chỉnh cao độ, các loại kèn gỗ được bổ sung các khóa nhạc, tiện lợi cho việc ký âm. Điều đó khuyến khích các nhạc sĩ viết nhiều tác phẩm cho bộ đồng và bộ gỗ.
Nhiều nhạc sĩ thời kỳ Lãng mạn gây được ảnh hưởng rộng rãi, bao gồm Hector Berlioz, Johannes Brahms, Richard Wagner và Piotr Ilyich Tchaikovsky.

Đặc điểm âm nhạc thời kỳ Lãng mạn
Hình thức và thể loại: Phổ biến nhất là các tiểu phẩm, concerto, vũ khúc, etude (khúc luyện tập) và variation (biến tấu).
Hòa âm: Sử dụng rộng rãi hòa âm bán cung, dấu hóa bất thường, hợp âm giảm, hợp âm bảy át và chuyển điệu.
Đàn phím: Đàn piano chiếm ưu thế trong thời kỳ này.
Tiết tấu: Loại tiết tấu phức tạp, nhịp 2 tương phản với nhịp 3 được sử dụng rộng rãi. Đảo phách cũng rất phổ biến.
Phong cách: Thể hiện rõ phong cách cá nhân, âm nhạc mang sắc thái của ca khúc, phần đệm có nhiều sáng tạo, các loại dấu lặng, các cường độ và tốc độ rất đa dạng.
Giao hưởng thời kỳ Lãng mạn
Giao hưởng thời kỳ Lãng mạn là bước phát triển mới của giao hưởng Cổ điển. Các bản giao hưởng có quy mô lớn hơn và kéo dài hơn, có bổ sung nhiều loại nhạc cụ. Đôi khi, một bản giao hưởng có nhiều hơn 4 chương.
Thể loại giao hưởng có nội dung bắt đầu xuất hiện và phát triển mạnh. Bản “Giao hưởng hoang tưởng” (Symphonie Fantastique) của Berlioz là một điển hình của giao hưởng thời kỳ Lãng mạn. Xuyên suốt bản giao hưởng là một câu chuyện tình. Berlioz sử dụng một giai điệu chủ đề tượng trưng cho nhân vật nữ chính. Qua từng chương, giai điệu chủ đề này thay đổi nhiều sắc thái khác nhau.
Bước sang thời kỳ Lãng mạn, âm nhạc có nhiều thay đổi đáng kể. Các nhạc sĩ tạo ra nhiều hình thức, thể loại âm nhạc mới và phát triển chúng nhằm thể hiện phong cách cá nhân. Kết cấu tác phẩm âm nhạc trở nên linh động, không còn ràng buộc về độ dài tác phẩm, số chương, số nhạc cụ hoặc số người hát. Những vở opera của Richard Wagner thường kéo dài đến 6 giờ đồng hồ. Bản giao hưởng số 9 của Ludwig van Beethoven cần đến một dàn nhạc đông đảo, dàn hợp xướng và các ca sĩ đơn ca.
Cơ cấu dàn nhạc trong thời kỳ Lãng mạn được hoàn thiện và được áp dụng đến tận ngày nay. Các loại kèn đồng được bổ sung van điều chỉnh cao độ, các loại kèn gỗ được bổ sung các khóa nhạc, tiện lợi cho việc ký âm. Điều đó khuyến khích các nhạc sĩ viết nhiều tác phẩm cho bộ đồng và bộ gỗ.
Nhiều nhạc sĩ thời kỳ Lãng mạn gây được ảnh hưởng rộng rãi, bao gồm Hector Berlioz, Johannes Brahms, Richard Wagner và Piotr Ilyich Tchaikovsky.
Thời kỳ âm nhạc lãng mạn để lại dấu ấn rất nhiều ở những buổi concert với dàn nhạc với tiếng đàn piano, violon,...
Đặc điểm âm nhạc thời kỳ Lãng mạn
Hình thức và thể loại: Phổ biến nhất là các tiểu phẩm, concerto, vũ khúc, etude (khúc luyện tập) và variation (biến tấu).
Hòa âm: Sử dụng rộng rãi hòa âm bán cung, dấu hóa bất thường, hợp âm giảm, hợp âm bảy át và chuyển điệu.
Đàn phím: Đàn piano chiếm ưu thế trong thời kỳ này.
Tiết tấu: Loại tiết tấu phức tạp, nhịp 2 tương phản với nhịp 3 được sử dụng rộng rãi. Đảo phách cũng rất phổ biến.
Phong cách: Thể hiện rõ phong cách cá nhân, âm nhạc mang sắc thái của ca khúc, phần đệm có nhiều sáng tạo, các loại dấu lặng, các cường độ và tốc độ rất đa dạng.
Giao hưởng thời kỳ Lãng mạn
Giao hưởng thời kỳ Lãng mạn là bước phát triển mới của giao hưởng Cổ điển. Các bản giao hưởng có quy mô lớn hơn và kéo dài hơn, có bổ sung nhiều loại nhạc cụ. Đôi khi, một bản giao hưởng có nhiều hơn 4 chương.
Thể loại giao hưởng có nội dung bắt đầu xuất hiện và phát triển mạnh. Bản “Giao hưởng hoang tưởng” (Symphonie Fantastique) của Berlioz là một điển hình của giao hưởng thời kỳ Lãng mạn. Xuyên suốt bản giao hưởng là một câu chuyện tình. Berlioz sử dụng một giai điệu chủ đề tượng trưng cho nhân vật nữ chính. Qua từng chương, giai điệu chủ đề này thay đổi nhiều sắc thái khác nhau.
MYC VIỆT NAM là một địa chỉ dạy đàn piano cho trẻ em tốt nhất hiện nay
Trả lờiXóaĐịa chỉ: 33CDE Bulding, 6th floor, Nguyễn Bỉnh Khiêm Bulding, Phường Đa Kao, Quận 1
Hotline : 091 305 0981
Website : http://mycvietnam.com
Facebook : https://www.facebook.com/piano.mycvietnam
Telephone : (84-28)39100622 – 0914386835
Thời gian làm việc: Ngày trong tuần từ 14h30-19h30
Thứ 7 & Chủ nhật từ 8h30 - 11h30 , 14h30-19h